Tôi thường tìm cách làm bạn ý thức rằng những đau khổ của con người gần như luôn luôn là do hành động của chính họ, hoặc là quyết định do phần cao cả và khôn ngoan hơn trong bản thể họ. Chúng là nỗ lực của linh hồn muốn thanh tẩy và giải thoát phần tâm thức thấp khỏi những gì ngưng đọng, cầm giữ họ trong trạng thái kết tinh cứng ngắc, hay khiến họ vi phạm luật thiêng liêng do vô minh. Chỉ do kinh nghiệm riêng và áp lực mà chân ngã tác động lên họ là có thể giúp con người đạt được tự do như thế.
Điều này đưa ta trở về chỉ dạy căn bản là muốn trở thành con người hoàn toàn thì mọi kinh nghiệm của người tới một lúc nào đó phải được hấp thu, trước khi chúng có thể trở thành tính chất, quyền năng, trực giác có thể hòa với người khác trong sự tranh đấu, lý tưởng và niềm vui của họ. Đó là ý nghĩa thực sự của sự phát triển.
Lúc bắt đầu cuộc du hành tinh thần để khám phá về cái tôi và Chân Ngã, điều quan trọng thiết yếu là luôn nhớ đến sự kiện rằng bao lâu bạn cố tình sử dụng sai lầm khả năng của mình, gạt bỏ cơ hội, bị những tình cảm và thái độ chia rẽ thúc đẩy, thì chính bạn ở mức cao hơn của Chân Ngã và tuân theo luật quân bằng, sẽ chọn không sớm thì muộn cơ hội trong một kiếp sống để qua đó bù đắp lại và tái tạo sự cân bằng. Tôi biết là ý này được nhấn mạnh nhiều lần trong cuộc nói chuyện, nhưng nó là điều mà cái trí thường dễ quên, nhất là khi ý thức về những chuyện liên quan mà đa số người sẽ cho là thật tầm thường và là hành vi hữu lý, lại có thể làm rối óc.
Nếu thực sự muốn giải quyết những gì còn ngăn trở việc đạt tới tình trạng sức khỏe tốt đẹp và trọn con người được an khang, nhiều niềm vui trong đời mà bạn ao ước cùng với cơ hội mà bạn tin là cần có để phát triển khả năng bẩm sinh của mình, rất có thể bị cố ý không cho thành tựu trong kiếp này, hầu khiến bạn phải phát triển những mặt khác và những tính chất còn thiếu sót. Điều này cùng với việc trả nợ cũ là chuyện quan trọng lớn lao theo quan điểm của Linh Hồn.
Bạn thấy lần nữa là thật không khôn ngoan chút nào nếu đưa ra kết luận rõ ràng về nguyên cớ có thể có cho biến cố trong một kiếp riêng biệt, vì ta không sao hiểu trọn câu chuyện phức tạp cho tới khi nào bạn đạt tới mức phát triển xa hơn. Hiểu biết hết mọi nguyên do gây ra tình trạng hiện giờ sẽ không có lợi ích thật sự, ngoài việc gây hoang mang cho bạn. Điều quan trọng là sống trong lúc này, học chấp nhận và đối phó với chuyện xẩy ra khi chúng tới theo sự hiểu biết mà bạn đã thu thập được. Ý thức rằng việc gì xẩy ra cho mỗi cá nhân không hề là may rủi mà là do mỗi chúng ta tự tạo cho mình, là đủ.
Thế thì nếu bạn mong ước có đời sống tốt đẹp, trọn vẹn hơn trong tương lai, bạn nên khởi sự tạo dựng nó ngay lúc này bằng cách phát triển trọn tiềm năng và khả năng tới hết mức của mình, nhưng trên hết thẩy hãy gia tăng khả năng thương yêu và giúp đỡ trong cảnh sống hiện giờ của bạn. Chi tiết về luật Nhân Quả, điều duy trì sự quân bằng cho toàn khối trong vũ trụ, sự hòa hợp thiêng liêng của cuộc sống, sẽ ngày càng rõ ràng hơn cho bạn khi bạn tìm cách mở rộng nhãn quan tinh thần của mình. Điều thường ít được chú ý là cảnh ngộ mà người đời cho là tốt đẹp như lợi lộc vật chất và ngay cả sức khỏe khang kiện, chỉ có thể là tốt đẹp thực sự nếu chúng được sử dụng đúng đắn, và cho phép sở hữu chủ tái phân phối thế lực và khả năng mà họ có nhờ các điều này. Nếu chúng bị giới hạn hầu làm lợi cho cá nhân mà thôi, chúng có thể trở thành điều bất hạnh như đẩy họ sâu hơn vào hố vô minh và duy vật.
Dụ ngôn về thanh niên giầu có trong kinh thánh diễn tả ý này, cũng như chuyện các thỏi bạc. (Chuyện kể người chủ vườn nho sắp đi xa nên giao cho hai người làm công số bạc bằng nhau, một người đem đi chôn, người khác dùng nó sinh lời. Khi chủ trở về, người đem bạc chôn trả lại y số, người kia trả lại có thêm tiền lời.) Chúng tượng trưng cho khả năng và tài nghệ mà người chủ vườn nho (tức Linh Hồn) cho nhân công mượn. Như tôi đã vạch ra trong một kỳ trước, người nào đem chôn thỏi bạc hay tài năng của mình thì bị mất nó, hay chính xác hơn, khi bỏ quên thỏi bạc khiến mình không còn có vật thì tự động anh bị truất đi vật ấy. Việc có nghĩa là bởi anh không dùng nó để làm tròn mục tiêu của đời mình, tài năng hóa thui chột, trong khi đó ai cố gắng hết sức mình với những gì họ có, gia tăng khả năng của mình thì nhờ vậy xứng đáng nhận được thêm quyền hành và trách nhiệm.
Ai muốn khám phá ý nghĩa tinh thần trong các dụ ngôn của đức Jesus luôn luôn có thể tìm ra ý nghĩa sâu xa hơn có liên quan đến các luật trong vũ trụ. Bạn chớ bao giờ nên quên sự kiện rằng con người hiện diện trên địa cầu là để tăng trưởng – trở thành nhiều hơn là họ bây giờ bằng cách dùng mọi cơ hội tốt hay xấu mà cuộc đời trao cho họ; vì trở thành theo nghĩa tinh thần của chữ ấy là biểu lộ dù nhỏ thế mấy và theo cách giới hạn ra sao một khía cạnh của Thiên Tính là hằng tăng trưởng.
Khi giữ tất cả những ý niệm này trong đầu, bạn sẽ khởi sự thấy rằng tuy hy vọng và mơ ước của bạn có thể không nhất thiết thành tựu qua hình thức của chúng hiện giờ, chúng có thể và sẽ chậm chạp thay đổi bản chất thành hình thái mới làm thành đạt dễ có hơn. Nó có nghĩa là chúng sẽ được chuyển hóa, khiến cho nỗi thất chí và những thử thách ở cõi trần nhiều phần không còn quan trọng lớn lao đối với bạn nữa.
Có câu nói dạy rằng: 'Nếu bạn không có được điều mình muốn thì tốt hơn hãy học ham muốn điều bạn có'. Tuy câu nói vụng và không hấp dẫn cho lắm nhưng nó diễn tả một chân lý đúng thực. Bởi điều gì bạn hay ai thực tình sở hữu, dù khiêm nhường và bị coi nhẹ, là ánh sáng của Chân Ngã bên trong con người, có tiềm năng sáng tạo và cứu rỗi. Hãy ham muốn điều ấy, ao ước với trọn tấm lòng và nó sẽ bắt đầu khơi động, soi sáng thế giới của bạn. Vậy hãy theo sát cái nguồn sáng, nỗi hoan lạc siêu vật chất ấy trong những lúc đầy đe dọa và đen tối nhất của đời bạn. Hãy kêu gọi nó với trọn niềm tin và nó sẽ dẫn dắt bạn ra khỏi thung lũng của bóng tối.
Đừng nghe theo ai cười nhạo và bảo rằng những tư tưởng này chỉ là biện luận và trốn tránh 'thực tại'. Hãy hỏi 'thực tại' theo họ nghĩa là gì. Những bậc huấn sư cao cả nhất trên thế giới luôn nhấn mạnh không hề mệt mỏi rằng phải tìm kiếm Thực Tại trong ý nghĩa sâu kín của vật và sự việc, hơn là trong hình thái giới hạn mà con người cảm nhận chân lý theo sự hạn hẹp của chính mình. Hiểu được Thực Tại là mục tiêu của nỗ lực mọi người, không phải là những mục tiêu vô thường mà lắm khi sự vô minh nhắm tới.
Hãy phân tích những mục tiêu này nếu bạn không tin lời tôi. Thí dụ bản chất thực của lòng ao ước được sở hữu, có tình yêu hay được thành công, được mãn nguyện và có hạnh phúc, những điều thúc đẩy nhân loại cũng như thúc đẩy bạn, đi từ thử nghiệm này sang thử nghiệm khác, và nhiều lúc từ thất bại này sang thất bại khác, mà không hề làm thỏa mãn ngay cả cho ai đạt được mong ước của mình, là gì ? Bạn không thể thấy rằng những ham muốn ấy, cho dù có mục đích hữu dụng trong việc thúc đẩy con người cố gắng mà nếu để không họ sẽ không làm, cùng khiến họ có được kinh nghiệm mà để không có thể họ sẽ không có, khi xem kỹ thì không giống như chúng có vẻ là hay sao ?
Gần như luôn luôn chúng là diễn dịch sai lạc của người về cái thôi thúc phát xuất từ những phần sâu thẳm hơn, từ thúc giục của Linh Hồn, quyến rũ phàm nhân như chớp nhấp nháy của đom đóm dẫn từ kinh nghiệm này sang kinh nghiệm kia, hay là sự tìm kiếm không ngừng để cuối cùng bắt buộc họ phải tranh đấu để thoát khỏi vũng lầy ảo ảnh, lên tới đất an toàn hơn. Vì như tôi có vạch ra trước đây, bạn có khuynh hướng hay quên rằng tất cả những ý tưởng, hy vọng, mong ước, tham vọng và mơ tưởng nói cho cùng là những biểu tượng cho phần tinh thần tương ứng cao hơn, hay những nguyên ý (archetypes). Chúng tượng trưng cho ước vọng chưa được nhận ra hay là một phần của sự toàn thiện tối hậu, là hòa nhập vào Đại Ngã thiêng liêng. Đó là tại sao nhiều tôn giáo nhấn mạnh ý tưởng rằng con người sống trong thế giới ảo ảnh.
Sự biểu lộ, kinh nghiệm, căng thẳng luôn có giữa những cặp đối nghịch là điều rất thật. Chúng có tầm quan trọng thiết yếu trong mọi tiến trình của sự tăng trưởng. Nhưng tầm quan trọng phóng đại quá mức mà con người gán cho những thành đạt và thỏa mãn thuần vật chất chỉ là ảo tưởng, vì họ tưởng lầm biểu tượng là Thực Tại.
Tất cả những ai đã dành nhiều kiếp thí nghiệm và tìm kiếm, lang thang trong những tiểu lộ và mê lộ của vô minh, nhấn mạnh tới lui nhiều bận rằng chỉ có ý thức bản chất của sự hợp nhất thiêng liêng bên trong của Sự Sống mới có thể cho mãn nguyện lâu dài, và cách đạt tới việc ấy là có nỗ lực không ngừng để khơi động quyền năng của Linh Hồn, nó luôn luôn nhắm tới điều thiện tối hậu không phải chỉ cho cá nhân mà luôn cả cho xã hội .
H.K.CHALLONER
The Path of Healing
(còn tiếp).
Xem trọn Con Đường Lành Bệnh trong mục Sách Dịch