CON ĐƯỜNG LÀNH BỆNH #PST 54

CON  ĐƯỜNG  LÀNH  BỆNH (tt)

 

Một trong những khó khăn chính của bạn sinh ra do sự  kiện là tuy trí não bạn chấp thuận các tư tưởng mà chúng ta đang tìm hiểu, một điều gì đó trong người bạn vẫn có khuynh hướng bác bỏ tin tưởng là có thể được chữa dứt bệnh hoàn toàn, nếu bạn xếp đặt được trọn cuộc đời mình theo những ý tưởng đó. Đây là phản ứng về mặt tình cảm và là một khía cạnh khác của lòng sợ hãi và tự nghi ngờ thường có của bạn.

Nhưng điều cần yếu là ít nhất bạn nên sẵn sàng thí nghiệm các ý tưởng này với trọn bản thể của mình nếu có chút hy vọng là sẽ thành công; và như tôi thường khuyến cáo bạn, tuy khó thể đạt được sức khỏe kiện toàn trong kiếp này nhưng nếu ít nhất bạn có thể khởi sự giải tỏa những tranh chấp còn đang gây ra nhiều vấn đề cho bạn, chuyện không tránh được là nó sẽ làm cuộc đời bạn từ nay về sau có khác biệt to tát ở cõi này, và chắc chắn sẽ cho bạn cơ hội lớn lao hơn từ trước tới giờ để có được sức khỏe và hạnh phúc trong những kiếp sau.

Thế thì chúng ta hãy kêu gọi đến năng lực phát xuất từ nơi cao hơn tình cảm. Hãy tập dùng kỹ thuật mà tôi đã đề nghị khi trước, tức khả năng 'thấy và cảm' ngụ ý việc dùng trí tưởng tượng và quan năng cao hơn nữa là trực giác. Hãy cố 'thấy' những ý niệm mà ta đang nói đây như là các Quyền Năng hoạt động bên trong và xuyên qua cuộc sống, trong mọi khía cạnh từ cái nhỏ nhất đến cái cao nhất của trọn sự sống, là chuyển động trong thời gian của sự biểu hiện để LÀ và TRỞ THÀNH. Hãy ý thức – cảm biết – rằng do việc tất cả ý tưởng dựa trên cảm nhận tinh thần phải hướng tới những tính chất của Thực Tại không ít thì nhiều, chúng có thể và thực ra là phải luôn luôn được thấy như là những trạng thái tương đồng, vượt ra ngoài những gì chúng có thể biểu lộ theo chữ  nghĩa con người.

Đừng tìm cách xác định giá trị của những khái niệm căn bản này bằng cách lý luận vặn vẹo, như bạn có khuynh hướng muốn làm. Chỉ vô ích thôi. Bạn chỉ có thể đạt tới sự hiểu biết sâu xa hơn bằng cách thay đổi mức nhận thức, nỗ lực dùng phần trí tuệ cao vì chỉ có nó là có thể làm lộ ra thẳng ý nghĩa của tất cả những khái niệm tinh thần, vượt qua biện chứng pháp và sự thuần lý, những điều sau này không hề là phương cách theo đó có thể có được nhận thức chân thực. Óc tưởng tượng, xin nói lần nữa, là cách có giá trị nhất ở đây, vì khi sử dụng đúng đắn (tức không để cho nó đi lạc sang mộng tưởng) có thể dẫn tới sự phát triển quan năng tuyệt diệu hơn hết là trực giác, điều vẫn còn trong tình trạng phôi thai nơi đại đa số nhân loại.
Trực giác là bản năng ở mức cao hơn rất nhiều trên đường phát triển xoắn ốc của con người, hai quan năng này thường bị lẫn lộn với khả năng siêu hình. Cố nhiên bản năng là một hình thức của tính mẫn cảm chuyện siêu hình, nhưng nó rất hay sai lạc nơi người vì con người đã vượt qua giai đoạn cầm thú, lúc mà bản năng có giá trị lớn lao, và đi vào cõi hạ trí. Trực giác đúng nghĩa, tức trực thị và trực nhận, thì gần như luôn luôn không sai chạy vì nó là một quan năng của Linh Hồn.

Chuyện khó khăn cho người sơ cơ là học phân biệt giữa hai điều này, mà họ chỉ có thể học như thường lệ là từ lầm lỗi. Ở trình độ như của bạn và người thông minh trung bình đạt tới hiện nay, sự phát triển khả năng suy nghĩ rõ ràng là điều rất quan trọng vì nó có thể dùng để kiểm lại bất cứ điều gì có vẻ như phát xuất từ cõi cao mà thực ra chỉ là phản ảnh nơi cõi dục vọng. Ở đây bạn thấy lần nữa nó là việc kêu gọi quan năng của linh hồn, và ta sẽ luôn luôn trở lại điều ấy.
Tự  nhiên là điều này cũng áp dụng cho việc giải quyết một khó khăn khác của bạn. Bạn thấy gần như không thể tự thúc đẩy để hướng khả năng của mình vào việc giúp người, bằng cách hy sinh thì giờ, những thú vui, năng lực tương đối ít oi của bạn. Ta không thể cưỡng ép việc cho ra, hướng tới người khác, nhưng nó sẽ phát triển khi khả năng hòa với người khác của bạn gia tăng nhờ việc dùng óc tưởng tượng, và hằng ngày cố công vươn lên những lực tinh thần để được giúp đỡ, chúng luôn có đó cho bạn sử dụng khi hòa mình vào với chúng.
Bởi mong đợi bạn đạt tới lòng không ích kỷ ngay tức khắc là chuyện không hợp lý, ít nhất hãy giữ trong trí điều mà tôi đã cố gắng làm bạn lưu tâm ngay từ buổi đầu của những trị liệu này: ấy là tính phân cách và riêng rẽ một mình có thể không bao giờ làm bạn có được hạnh phúc hay sức khỏe kiện toàn thật sự. Chiếm lấy điều gì đúng ra là đại đồng của chung cho quyền lợi riêng và nhu cầu của một đơn vị tách biệt, gạt ra hẳn những người khác là đi ngược với luật thiêng liêng, và làm vậy thì bạn chỉ thất bại, tự làm cho mình mất thăng bằng, căng thẳng và cuối cùng sinh bệnh.

Tôi có thể nói chắc với bạn rằng những ai rộng rãi cống hiến thì giờ, năng lực và tài năng (hãy nhớ rằng tất cả cũng là biểu lộ của năng lực thiêng liêng) tuân theo luật phân phối đúng đắn, là tự động mở rộng con người của mình cho sự cứu chuộc và sáng tạo tràn vào. Hệ quả là họ nhận được năng lực tinh thần, trí tuệ, tình cảm mà chỉ nhờ đó sinh ra hòa hợp, bình an trong mọi cảnh giới của sự sống; chuyện cuối cùng phải vậy.
Có vẻ như bạn nghĩ rằng điều này không phải luôn luôn có, tôi xin nhắc bạn lần nữa là ta không nên và thực ra không thể xét đoán tình trạng bằng tiêu chuẩn nông nổi, ngắn hạn của con người. Cách thức của sự sống thì không đơn giản hay hiển nhiên, mà luôn luôn có nguyên nhân nằm sau nguyên nhân, các lớp sâu kín chồng chất lên nhau mà chỉ những ai có hiểu biết tinh thần mới nhận ra được.
Trong trường hợp đặc biệt ta đang thảo luận bạn đã bỏ qua một yếu tố rất quan trọng. Khi con người tiến bộ về mặt tinh thần anh có nhiều tự do chọn lựa hơn người khác, vì tầm nhìn và hiểu biết rộng hơn khiến anh không những có lòng từ sâu đậm hơn đối với họ và vấn đề của họ, mà lại còn có ý thức trách nhiệm lớn hơn đối với sự sống như là trọn khối.

Như bạn biết, đa số người có chọn lựa do phản ứng tình cảm thúc đẩy hay hạ trí tính toán, không có mấy người chịu ảnh hưởng của hiểu biết chân thực, và lại càng có ít người có được hiểu biết thực sự của các luật tinh thần. Kết quả là người trung bình không có khả năng thấy được kết quả mà một quyết định có thể dẫn tới, ngay cả khi vào lúc đó quyết định xem ra khôn ngoan hay đúng đắn. Nhưng chuyện khác hẳn với ai mà trong tâm ngọn lửa thương yêu cháy sáng tới mức bệnh tật, nghèo khó, ngược đãi, ngay cả sự chết cũng không có nghĩa gì so với quyết tâm bừng bừng muốn giúp đỡ người khác.
Kết cục là nhiều người trước khi sinh ra tự  ý chọn là hy sinh mọi lợi lộc cõi trần mà họ có quyền được hưởng và đa số người khác coi trọng, để chia sẻ và làm nhẹ bớt gánh nặng đè lên nhân loại. Sự hy sinh này có thể diễn tả bằng nhiều cách, một trong những cách hữu hiệu nhất có lẽ là biểu lộ trong đời họ rằng con người có thể gánh chịu đau khổ hơn mức bình thường với lòng can đảm, kiên nhẫn, và ngay cả với niềm vui. Bởi chẳng có gì đặc biệt để nói khi người may mắn, mạnh khỏe và giầu có hân hoan vui vẻ, nhưng khi sự sáng chiếu lòa nơi ai bị bệnh tật, tai họa hay ai nghèo khó sống nơi tối tăm trên trái đất, những kẻ đau khổ khác lập tức chú ý đến họ và thường hỏi : 'Anh có bí quyết gì về hạnh phúc mà tôi không có ? Ở đâu mà anh có được lòng can đảm trong nghịch cảnh vậy ? Xin hãy chia sẻ hiểu biết với chúng tôi.'

Mặt khác có thể là những ai trang trải gần xong nhân quả của họ, gần được giải thoát sẽ chọn để được rảnh tay làm phần việc lớn hơn bằng cách trả những món nợ còn thiếu trong một kiếp, tất cả những chướng ngại gì còn chặn đường anh tới sự tự do. Như tôi thường nhấn mạnh nhiều lần, mong ai có tầm nhìn và sự hiểu biết giới hạn của con người nhận được câu đáp cho mọi vấn đề gặp trong đời là chuyện vô ích.
Tuy nhiên nếu bạn thấy đề nghị mà tôi đưa ra khó chấp nhận được thì hãy nhìn trở ngược lại lịch sử. Không phải đa số những cải cách xã hội và thay đổi luật lệ xấu cùng thái độ của người có được là nhờ sự hy sinh, tranh đấu và viễn kiến của một thiểu số người sao ? Nếu đức Jesus không uống trọn chén đắng tới cặn dưới đáy thì ngài có được khả năng thu hút hàng triệu linh hồn đau khổ, lạc lõng đến với ngài chăng ? Và ngài còn có quyền giảng triết lý hy sinh cái ngã như ngài đã giảng không ?

Về sau tôi sẽ đi sâu hơn vào trọn câu hỏi khó khăn này, nhưng tôi muốn nhấn mạnh lần nữa là sự giác ngộ về nhiều bí ẩn khôn lường của ý nghĩa cuộc đời và sau cùng là mục đích sự hiện hữu của ta, chỉ dần dần có được khi người tìm đạo đi sâu hơn và sâu hơn nữa xuống dưới lớp vỏ ngoài của sự vật. Tất cả điều bạn cần biết hiện giờ là mỗi kinh nghiệm có mục đích của nó, và một phần giá trị của nó là bắt ép bạn và tất cả những ai đau khổ đi tìm mục đích đó. Lấy thí dụ bệnh tật là cách để trước tiên khiến bạn tranh đấu hầu được giải thoát khỏi nhiều ảo tưởng gây hại cho bạn. Mọi thảm kịch có thể được lộ cho thấy là ơn phước trá hình cho ai sẵn sàng mở mắt, và nhận ra chúng là dấu hiệu chỉ đến hiểu biết rộng lớn hơn về mục đích thật của đời mình.
Vậy hãy loại bỏ ý nghĩ in chặt trong óc mà nhiều người chưa hiểu xa hơn các khái niệm ghi trong Cựu Ước hay có, rằng bệnh tật và tai họa có vẻ như không đáng phải bị là những hình thức trừng phạt. Ngược hẳn vậy. Trừng phạt luôn luôn là chuyện của con người, con người hiếm khi thấy được gì khác hơn là chỉ một phần lời giảng dạy ghi trong các kinh điển lẫn nhận xét của riêng họ về ý nghĩa đích thực của tất cả những luật trời.
Một thí dụ khác của việc thiếu hiểu biết này là lời giải thích trơn tru luật Nhân Quả như 'mắt đổi mắt, răng đền răng' mà nhiều người tây phương tin tưởng. Nó vừa thiếu hiểu biết vừa sai lầm, và là kết quả của quan niệm thuần tính người về sự công bình sơ đẳng và là cách suy nghĩ duy vật. Chuyện luôn luôn không khôn ngoan chút nào khi ta chịu bằng lòng với lý thuyết dễ nghe và hời hợt như thế, chúng có thể có bóng dáng chân lý nhưng thường thì là chân lý bị biến dạng.

 

H. K. Challoner
The Path of Healing

(còn tiếp)