CON ĐƯỜNG LÀNH BỆNH #58

 

CHƯƠNG  13

 

Đừng để bạn bị xuống tinh thần do tuyệt vọng nhiều lần về mức tiến bộ chậm chạp của mình, và giận dữ với chính bạn vì dù tập luyện những bài tập tôi đề nghị với bạn mà ít khi thành công.
Tôi biết có lúc bạn cảm thấy rằng nỗ lực thực hành lại khiến bạn đau khổ thêm và mang lại nhiều thử thách nặng nề hơn; bạn cảm thấy rằng với mỗi bước tiến bạn phải lùi hai bước; rằng càng sâu vào thì thung lũng càng hóa đen tối hơn và mỗi lần lên tới một đỉnh cao, vượt qua một khúc quanh thì một đỉnh khác cao hơn xuất hiện, và con đường mà bạn đi lộ ra là uốn lượn không ngừng trước đôi mắt mệt mỏi rã rời của bạn.
Tuy nhiên về nhiều mặt đó là dấu hiệu tốt lành. Nó cho thấy có sự vận hành và tăng trưởng của ý thức lớn lao hơn. Nếu không có tiến bộ bạn hẳn sẽ không thấy khung cảnh mới này cho dù nó làm bạn hoảng hốt. Vì vậy, có thức tỉnh gia tăng đối với chuyện còn phải làm là lý do để hy vọng hơn là tuyệt vọng. Bạn đã học nhiều về những gì tới nay vẫn chưa biết; chẳng những nguyên do thực của bao vấn đề của bạn, mà việc có giá trị vô kể hơn nữa là trong bất cứ tình huống nào, nó có thể kêu gọi sự hướng dẫn và sức mạnh của Linh hồn bạn, và ngay cả kêu cầu những vị trông chừng nhân loại từ những cõi cao với tình thương sâu đậm cùng lòng thông cảm, và luôn luôn đáp ứng với lời kêu cầu chân thành xin trợ giúp.
Vì bạn đã tới một giai đoạn có ý thức nhiều hơn bao giờ hết so với trước kia về khuyết điểm và nhu cầu của mình, thất bại hóa ra có ý nghĩa quan trọng nhiều hơn. Nhưng đây chỉ là một giai đoạn mà thôi, cho dù bạn nghĩ là nó kéo dài ra sao và đen tối thế mấy. Nếu bạn tiếp tục dấn bước thì nó sẽ bị vượt qua và nằm lại đằng sau. Thung lũng tối đen cũng phải có lúc chấm dứt.
Hãy nhớ, ánh sáng xóa tan bóng đen và ngay nơi đây vào lúc này, ánh sáng tràn lan quanh bạn luôn luôn ngay cả khi bạn ý thức rất ít điều ấy. Khi, bất cứ lúc nào có thể được, bạn không chú tâm vào những khó khăn và thất bại và kêu cầu ánh sáng bao trùm vạn vật này, nó sẽ chiếu rọi con đường trước mặt  trong lúc bạn tiến lên.
Như chúng ta đã thấy trong những bài nói chuyện trước đây, việc chủ tâm hướng vào bất cứ một khía cạnh đặc biệt nào của sự sống sẽ lôi kéo bạn về nó và nó tới bạn. Vì vậy điều quan trọng là chỉ hướng tâm vào những gì Chân, Thiện, Mỹ, các lực mang lại sự hòa điệu và sức khỏe. Đương nhiên điều này áp dụng cho bất cứ hình thức sinh hoạt nào, vật chất, trí não cũng như tinh thần. Bởi chỉ có một Sự Sống và một Luật.     

Hãy thử xem lại người lực sĩ. Ai quyết định tập luyện cho một môn thể thao nào phải trải qua việc tập dượt lâu dài và khó nhọc. Họ không thể trở thành tay đấu võ quyền Anh hoặc lực sĩ điền kinh chỉ trong vài tuần. Nếu không tập luyện trong nhiều năm, cho dù anh có thể cho là mình mạnh mẽ và có sức khỏe, khi bắt đầu tập luyện những bắp thịt chưa quen của mình, anh sẽ bị đau nhức dữ dội. Nhưng nếu nhất quyết đạt tới mục tiêu của mình, anh sẽ chấp nhận các khó nhọc tạm thời này, những đau đớn và căng thẳng về thể chất, và sẵn sàng có hy sinh khi cần như hy sinh về dinh dưỡng, thú vui, thời giờ. Thực vậy, trọn cuộc đời của anh sẽ phải chỉnh đốn lại và hướng tới mục đích của anh.

Nếu người lực sĩ rốt cuộc chỉ tập dượt cho mục đích phù du nhất, và theo đuổi giải thưởng tương đối không nghĩa lý mấy, lại sẵn lòng chấp nhận kỷ luật như vậy và có nỗ lực mạnh mẽ lâu dài thế đó, thì ta trông đợi gì nơi người có mục tiêu cao cả và trường cửu hơn, với phần thưởng là sự thành đạt to lát hơn, niềm an lạc tuyệt vời hơn bất cứ điều gì mà trí phàm có thể tưởng được ?

Hãy nhớ, nỗ lực phải luôn luôn tương xứng với mục tiêu.
Nếu bạn thực tâm mong muốn được chữa lành ở mọi mặt, được cứu thoát khỏi ảnh hưởng của sự mù quáng tinh thần, thì có kỷ luật và quyết tâm không gì lay chuyển, khả năng tự vực dậy mỗi lần bạn vấp ngã là điều thiết yếu. Hơn nữa, vận cụ phải được rèn luyện để dùng, và việc này hiển nhiên cần thời gian. Giống như không một tòa nhà nào có thể xây trên sự hoang tàn đổ vỡ của dinh thự cũ, thì đầu tiên nhiều công việc dọn dẹp nền móng phải làm trước khi ta có thể khởi sự xây ngôi đền mới và cao quí hơn, mà muốn tồn tại lâu dài phải được dựng trên cấu trúc vững chắc hơn.
Vì thế, bạn phải xét tới những điều kiện mà nay bạn phải làm việc. Vì trong quá khứ, bạn chưa hề nghiêm chỉnh tìm cách đối phó với phản ứng bình thường khi thất bại, làm sao bạn có thể mong thành công ngay lập tức trong nỗ lực này, là thực sự đảo ngược lại trọn cuộc đời của bạn ?
Khi cơ thể không được chú ý hoặc làm suy yếu vì bất cứ hình thức quá độ nào, ta phải dành nhiều thì giờ và nỗ lực hơn cho giai đoạn sơ khởi là chuẩn bị và tập luyện, và phần nào không quân bình sẽ cho phản ứng dữ dội hơn. Chuyện không may là tới nay, trong kiếp này cùng nhiều kiếp trước, bạn đã làm ngơ phần tinh thần của bản thân, và làm suy yếu lực kháng cự về thể chất và tình cảm, do chú tâm vào ham muốn cá nhân làm người khác bị thiệt thòi. Bạn phải đối đầu với nhiều hệ quả và chịu đựng chúng, và bạn sẽ cần có lòng kiên nhẫn lớn lao, điều đặc biệt khó khăn so với tham vọng và sự hăng hái đặc biệt của bạn muốn thành công khi làm bất cứ chuyện gì.
Nhưng tôi đã khuyến cáo bạn khi trước là đòi hỏi chính mình quá nhiều lúc ban đầu, đổ xô tới mục tiêu thay vì củng cố từng bước một, thì đặc biệt nguy hiểm cho việc làm loại này. Tính nóng lòng muốn có kết quả có nghĩa là động cơ che dấu của bạn đáng ngờ và không chừng là do lòng kiêu căng, hãnh diện tinh tế. Hãy suy ngẫm về những điều tôi vừa nói. Yếu tố quan trọng là động cơ phải trong sạch, không nhuộm khuyết điểm cá nhân càng nhiều càng tốt, vì nỗ lực mà bạn sẵn lòng thực hiện lúc này là bước quan trọng nhất mà con người có thể làm; nó là điểm quanh của trọn những kiếp dài đi từ cõi trần lên thiên đàng; vì vậy điều thiết yếu là phải có thái độ khách quan và quân bằng ngay từ khởi điểm.

Đây là điều mà Chân Nhân khoác xác phàm đang cố công đạt tới, nó uốn nắn phàm ngã là vật mà từ xưa nay bạn gần như hoàn toàn đồng hoá với nó. Nhưng công việc của nó đặc biệt khó khăn do chất liệu từ kiếp trước mang lại. Những điều này gây trở ngại cho kinh nghiệm lúc đầu của bạn (xin nhớ lại lần nữa, là kết quả của chọn lựa trong lòng) và hóa mạnh mẽ thêm do sự thiếu hiểu biết của cha mẹ, thầy cô và sự khờ dại của chính bạn, như bạn biết rõ.
Vì các việc ấy và sự kiện là bạn chỉ khởi sự lúc gần đây chịu lắng nghe tiếng nói nội tâm của Linh Hồn, nên việc không tránh khỏi là những lực tiêu cực vẫn còn quá mạnh. Làm sao bạn có thể mong sửa lại ngay tức khắc trọn tất cả những thói quen sai lầm về tư tưởng và hành động, thành hình trong bao năm qua của kiếp này mà từng đã có trước đó nữa ? Không sao mong có được và bạn cũng không bị đòi hỏi phải có.
Tuy nhiên bạn càng thành công trong việc giữ  chặt lấy hiểu biết mà bạn đã có được về bản chất của Chân Ngã mình, cảm nhận hòa hợp với nó trong lòng chắc chắn sẽ lớn mạnh cho tới khi nó thành thực tại mãi mãi.
Vậy trong những giờ phút ảm đạm mà bạn sợ hãi khi cái ngã bị cầm giữ tỏ ý chống đối, quay ngược với mọi lý thuyết và niềm tin, và cứng đầu lên tiếng:
- Tôi đơn độc, tôi yếu ớt và bất lực, tôi không là gì cả.
khi không có ý chí làm lành và ngay cả ước muốn làm vậy, khi cơ thể mòn mỏi bác bỏ Linh Hồn, chủ nhân của nó, biến mọi ngọt ngào thành chua cay do nuôi dưỡng bằng mỗi độc chất cay đắng và thù ghét còn đó chưa chuyển hóa trong phần sâu kín hơn của phàm ngã; khi ngay cả gương mặt của người thân trở thành mặt nạ, khi do tuyệt vọng bạn gào to:
- Ai sẽ cứu thoát tôi khỏi thân xác chết chóc này ?
hãy có cố gắng tột cùng để nhớ lại trọn những gì bạn đã được dạy, và ý thức rằng đây là một phần của tiến trình chuyển hóa, dẫn tới sự giải thoát khỏi sự tối tăm mà bạn rơi vào.
Chỉ ở giây phút thấp nhất và yếu ớt nhất mới nên có xác nhận về sự hòa hợp với Chân Ngã. Vì nỗ lực làm vậy sẽ khơi lên nốt mà Linh Hồn luôn luôn đáp ứng. Dù có vẻ như không có gì xẩy ra tức khắc, và sự tối tăm vẫn dầy đặc không xuyên thấu, cái nốt không ngừng rung động  và có ảnh hưởng, và ngay khi rung động này đủ mạnh, ánh sáng sẽ xuyên qua và quét sạch bóng tối, cái làm phần tâm thức thấp bị mụ đi và trở nên hoang mang.

Hãy tự hỏi bạn trong những giây phút ngờ vực như vậy:
- Sự thực có bớt là sự thực chăng khi nó vướng vào màng lưới những nghi ngờ ? Vầng thái dương có bớt chói lọi chăng vì mây che phủ nó trước mắt ta ?
Không phải thế, và bạn cũng không bớt là Chân Nhân chói lọi và chân thực hơn chỉ vì tiếp xúc bị đứt đoạn do nhiều năm thiếu hiểu biết và hiện nay bạn thiếu sức mạnh cùng hiểu biết để kiểm soát hoặc vượt lên trên lớp sương mù đen tối của những cảnh giới thấp. Hãy nhớ, bạn và Linh Hồn của bạn đang làm việc chung hiện nay như một khối duy nhất (mà thực ra là vậy) trong việc phát triển sự hợp tác mãi mãi có ý thức. Cả hai đang tạo chiếc cầu bắc ngang qua hố ảo giác giữa hai điều mà thực ra, chỉ là một.
Bạn không thấy rằng thỉnh thoảng bạn có thể cố tình bị phân cách, để được kích thích có nỗ lực tột cùng nhằm vươn lên những cõi cao hơn sao ? Đương nhiên là không phải luôn luôn. Có nhiều nguyên nhân khác có thể mang lại một trong những lần đột nhiên có vẻ như bị cô lập làm bạn tuyệt vọng như thế. Nhưng dù cảm thấy bị tách rời ra sao đi nữa, nếu bạn tìm cách nhớ lại những chớp lóe ý thức đã tới với bạn từ cõi Thực Tại sẽ hữu ích. Vì một khi kinh nghiệm được chúng trong tâm thức thấp, chúng sẽ không bao giờ bị mất hẳn, mà là sở hữu còn hoài và vẫn khơi lại được. Chúng là những thoáng thấy của điều thực sự là di sản muôn đời của bạn.
Nhưng bạn đã chú tâm quá lâu vào những mục tiêu của cuộc sống  mà việc đạt tới trang thái chủ quan hóa khó hơn. Vì chúng tác động bằng vật chất thanh hơn, chuyện không tránh được là bạn sẽ thấy phải cần thời gian trước khi bạn có thể ý thức được chúng một cách hữu thức. Nhưng tôi có thể đoan chắc với bạn rằng chuyện này sẽ thay đổi khi bạn tham thiền nhiều hơn về những thực tại lớn hơn còn ẩn kín này trong thế giới vật chất.

Mỗi nỗ lực bạn có để làm việc theo ý muốn của Linh Hồn, mỗi lần bạn cố tâm thay một tư tưởng phá hoại hoặc tiêu cực bằng tư tưởng tích cực và sáng suốt hơn, hoặc có tính sáng tạo và hòa điệu hơn, sẽ thêm một viên gạch làm tiến lại gần hơn cái kiểu mẫu lớn lao của Thợ Trời, đẩy mạnh việc tái tạo trọn cấu trúc là chính bạn theo mẫu thanh bai và cao cả hơn.
Chỉ khi nào cấu trúc mới này thành hình vượt qua đường lối của cái cũ, bạn mới có thể thấy được đường nét của nó rõ ràng hơn và ý thức được vẻ mỹ lệ và sức mạnh của nó. Rồi cuối cùng bạn bắt đầu  thấy càng lúc càng vững tâm, và cảm biết chuyện gì đang xẩy ra trong cuộc tranh đấu lâu dài, và bên trong sự tối tăm mà lúc này đôi khi thấy có vẻ không sao xuyên thấu và bất biến. Bạn sẽ không còn sợ hãi bụi do mảnh vụn rơi xuống, tiếng ồn của búa nện và máy khoan, là giai đoạn cần thiết cho bất cứ công trình tái xây dựng nào.
Vào lúc này bạn phải chấp nhận những giai đoạn ấy mù quáng ít nhiều; nhưng hãy tự nhủ rằng dù vẫn thấy mình bị đè bẹp bao nhiêu lần với cảm giác bị thiếu sót và thất bại, việc xây cất vẫn tiến hành. Tôi muốn nhấn mạnh với bạn lần nữa những gì tôi đã nói từ lúc ban đầu của những chữa trị này. Hãy cố gắng, khi bạn thấy mình bị đe dọa với nỗi thất vọng và cảm giác chật vật chống chọi lại khó khăn quá độ, giữ trong trí ý niệm bạn là một tế bào nhỏ trong Sự Sống rộng lớn hơn, là một với ý chí và mục tiêu của Thượng Đế.
Bạn càng thấy mình như thế rõ ràng chừng nào, bạn càng chắc chắn được thu hút vào tâm thức ngày càng rộng lớn hơn, và tham dự vào mục đích của việc sáng tạo nên con người – là cuối cùng  khiến mọi chúng sinh biết chúng là một với Cái Đó, là tình thương, uy lực và an lạc. Thế thì tại sao bạn phải lo sợ hoặc thất vọng ? Bạn đang trên đường tới mục tiêu.

H.K.CHALLONER
(The Path of Healing)
còn tiếp