CON ĐƯỜNG LÀNH BỆNH #57

Con  Đường  Lành  Bệnh (tt)

 

Nay chót hết khi bạn thực sự  chấp nhận ý tưởng căn bản là kiếp sống hiện tại chỉ là một phần trong diễn trình phát triển tinh thần, một khía cạnh của chuỗi kinh nghiệm do việc có nhiều kiếp trước sống trong thế giới vật chất, bạn nên nhận thức rằng mỗi kinh nghiệm riêng rẽ là một mốc trên chặng đường, thiết yếu trong một giai đoạn riêng của cuộc hành trình để chỉ đường tới chặng kế.
Dầu vậy, một khi bất cứ chặng nào đã hoàn tất và thông qua, bài học nó đã thấu nhập, nó nên được liên kết với giai đoạn đặc biệt ấy trong cuộc phát triển, và với bài học hay vấn đề riêng biệt mà người lữ hành phải đối phó. Nếu anh không thể nói thật lòng rằng mình đã học hết các điều kiếp ấy đã xếp đặt để dạy anh, anh phải chấp nhận sự kiện là mình chưa sẵn sàng để đi bước kế trên đường.
Giờ bạn đã thấy rằng nhiều dấu hiệu tương tự tái hiện lắm lần, nhiều trường hợp tương tự nhau, những vấn đề giống nhau xẩy ra lập đi lập lại. Khi bắt gặp sự việc ấy bạn nên khôn ngoan nhận xét rằng đó là dấu hiệu muốn nói bạn chưa học thấu đáo, chưa đọc kỹ thông điệp mà dấu hiệu chứa đựng. Nó thực sự có nghĩa là bạn chưa khám phá nơi chính mình lý do sinh ra tình trạng trở lại trong đời. Vì có sự tái lại này, đôi khi bạn cảm thấy tuyệt vọng như khách lữ hành có thể cảm thấy, tưởng đường đi thẳng tiến mà lại khám phá nó vòng ngược đưa anh trở về chỗ khởi đầu.
Nhưng tôi muốn trấn an bạn. Thì giờ không uổng phí đâu. Bạn đã học được chút ít dù không ý thức việc ấy. Điều bạn nên làm là có nỗ lực đặc biệt để khám phá lý do của việc có tái lại, vì bao lâu mà bạn chưa làm được vậy, bạn sẽ phải đối diện nhiều lần nữa với tình huống tương tự. Thế thì đừng ngạc nhiên và đừng than phiền, mà khởi sự giải quyết điều khó hiểu. Hãy chấp nhận nó như là thông điệp phải giải mã. Hãy nghiên cứu việc kỹ càng để xem cảnh huống này tương tự cảnh huống kia ra sao, về cách nào, và bạn đã thất bại ở mặt nào khi đối đầu với nó.
Để được thành công bạn phải có thái độ vô tư, buông bỏ (detachment) càng nhiều càng tốt. Phải không có tính than thân trách phận, không có tình cảm thái quá, không tìm cách chống chế biện minh cho việc thất bại của mình. Hãy dùng hiểu biết của bạn về tâm lý cũng như  lập luận hữu lý, nhưng trên hết thẩy dùng tất cả hiểu biết sâu xa mà tới nay bạn hẳn đã có để cho phép bạn nhìn ra.
Khi giải quyết các vấn đề như vậy, càng lúc bạn sẽ càng nhận ra rằng mỗi lần bỏ lỡ không nhận ra tâm của vấn đề là do sự mù quáng và vô minh của chính bạn. Điều mang bạn quành trở về chỗ khởi đầu có thể là ẩn ức chưa giải tỏa trong tâm tánh bạn, phán xét sai lầm, hoặc có thể chỉ là do không có tình thương, làm cho việc tạo mối liên hệ toàn hảo bị thất bại, và lần này rồi lần kia trong quá khứ sinh ra những chuỗi hệ quả giống nhau
Không nên hiểu lầm điều ấy. Hiện tại chỉ lập lại việc đã xẩy ra trong quá khứ ở kiếp này hay kiếp khác, khi sự phát triển bị chặn lại ở một điểm, nên chuyện đáng lẽ đã hoàn tất lại hóa dở dang. Đó là cách luật nhân quả làm việc theo ý muốn của Linh Hồn để hoàn thiện dụng cụ của nó. Nỗ lực cứ được lập đi lập lại mãi, để khiến phàm ngã thâu thập được những đặc tính cần thiết cho việc phải làm vào lúc đó.
Như tôi đã nhấn mạnh nhiều lần, bạn chỉ nên nhìn vào quá khứ, bất kể tính chất nó ra sao, như là thầy dạy và thất bại như là người dẫn đường, giúp bạn hiểu rõ hơn điểm yếu và nhu cầu tinh thần của mình. Một khi bất cứ bài học đặc biệt nào đã thấu đáo, việc lưu tâm đến quá khứ chỉ có giá trị khi dùng kinh nghiệm của bạn để giúp người khác trong trường hợp tương tự.
Xin có lời khuyến cáo ở đây. Muốn làm việc này hữu hiệu thì điều quan trọng là theo dõi chính mình chặt chẽ, và tránh không để phản ứng cá nhân chi phối lời khuyên mà bạn cho ra. Tuy nhiên khi bạn làm cho mình càng lúc càng nhậy cảm với tiếng nói nội tâm, bạn sẽ được hướng dẫn để tiếp xúc đúng cách với ai bạn muốn giúp đỡ, vì cần sự khôn ngoan để làm vậy.
Bạn phải nhớ chớ hề đưa ra điều mà bạn tin là chân lý cho người khác một cách giáo điều và quá đỗi hăng hái. Bá nhân thì bá tánh nên cũng có vô số con đường dẫn tới minh triết, thực vậy, có câu nói rằng 'Mỗi người có đường riêng của mình'. Hãy khám phá con đường riêng của ai bị đau khổ bằng cách đồng hóa với họ để cảm thông, rồi giúp họ tìm chân lý theo cách của họ, mà chớ hề tìm cách ép buộc họ theo con đường của bạn. Khi cảm thấy họ có thể sẵn sàng tìm đường khác với đường của mình, khi ấy hãy trưng ra điều bạn muốn chỉ cho họ.
Việc khuyến đạo gây hại nhiều hơn lợi. Ta không được tìm cách phá vỡ hàng rào, mà nhờ minh triết và tình thương, đôi khi ta có thể biến đổi chúng thành cửa mở dẫn tới khung cảnh quang đãng, rộng rãi hơn. Tôi nói với bạn điều ấy vì bạn phải học cách cho ra ai cần điều bạn đã nhận được. Nhưng cách cho luôn luôn là việc làm rối trí người thiện tâm mới tập cho ra.
Một trong những trở ngại chính của việc phát triển óc tiếp nhận nhiều hơn và cởi mở hơn đối với chân lý là bị ràng buộc vào thành kiến, và chấp nhận không suy nghĩ việc diễn giảng ấu trĩ những biểu tượng được dùng để trình bầy chân lý trong thời đại khác, lúc con người có trí tuệ chưa phát triển như ngày nay. Rất thường khi các biểu tượng này trở thành xiềng xích ràng buộc chân người đi tìm Thực Tại.
Ai bấu víu vào tín điều của bất cứ tôn giáo nào nên ý thức rằng, điều Thực Tại căn bản không thể được trình bầy cho người có trí não trung bình bằng hình thức nào khác ngoài biểu tượng. Khi nhận thức của con người phát triển thì các biểu tượng này cũng phải thay đổi theo. Hệ quả là ai bám chặt vào lời diễn giải cổ xưa những chân lý vĩnh cửu, là đắm mình vào dòng năng lực sắp mất hết tính chất sống động, và đang dần dần có tình trạng tương tự như động mạch xơ cứng lại. Nhiều tôn giáo ngày nay gặp phải tình trạng này, và nhiều bệnh tật cũng là kết quả của người bệnh bám cứng  vào ý niệm và thái độ mà, được những dòng năng lực nay đã suy thoái làm  linh hoạt, lẽ ra phải loại bỏ.
Tính linh động, việc sẵn sàng chịu thay đổi, thích nghi với hoàn cảnh và ý tưởng mới, luôn luôn tìm những gì có ý nghĩa tinh thần, phổ quát hơn, theo quan điểm sâu xa hơn – , là điều phải có trước tiên cho sự tăng trưởng và cho sức khỏe.
Khuynh hướng bấu víu vào quá khứ, như bạn đã biết, là một trong những nguyên do của nhiều nỗi khó khăn của bạn. Đôi khi tôi thấy bạn vẫn như bị chôn chặt trong cái kén thật sự gồm những định kiến. Bạn càng để cho những định kiến này khống chế mình chừng nào, việc thoát khỏi chúng càng khó chừng đó. Vật chất đã hóa thạch, bao kín, thành khuôn rắn chắc, mà muốn tạc thành hình mới bắt buộc phải giáng những đòn mạnh, bởi cái kén phải bị phá vỡ trước khi con bướm (tượng trưng cho Linh Hồn) có thể chui ra. Làm sao bạn có thể giang đôi cánh trong ra mặt trời khi chúng vẫn còn bị ép vào hai bên thân do những ràng buộc của niềm tin sai lạc, mê tín, nỗi sợ hãi làm mụ đầu óc, và tệ hơn hết, việc đồng hóa với cá tính trọn cả đời khi xưa mà nay không cần là vậy nữa ?
Bây giờ, chót hết bạn có thể khởi đầu việc bạn được tự do. Trọn chỉ dạy tôi đưa ra cho bạn là để giúp giải thoát bạn và những ai tương tự khỏi hình thức giam hãm này.  Chính cái ảo tưởng chết người của nhân loại về sự sống và ý nghĩa thật của sự sống, làm ngăn cản không cho ta mở lòng đối với các lực giải thoát và tân tạo.
Hãy buông bỏ những ảo tưởng của bạn. Thời điểm cho bạn khởi sự sống tích cực hơn, thực tế hơn, lạc quan hơn là ngay bây giờ. Tôi quả quyết với bạn, như đã làm thường khi trước đây, rằng bạn sẽ có được sức mạnh và khích lệ từ mỗi nỗ lực chân thật bạn làm, vì mỗi điều như thế sẽ giúp bạn liên hợp chặt chẽ hơn với cái Nguồn chung cho mọi sức mạnh và năng lực. Khi được tăng cường với những lực này về sức khỏe tinh thần, bạn sẽ có khả năng tạc những hòn đá của hiện tại thành đền thờ sáng chói cho tương lai.
Tôi biết bạn vẫn còn xem ấy là chuyện khó tin, nhưng đó chỉ là bởi có những lúc bạn e sợ điều mà tương lai mang đến, tới mức bạn không thể cho mình được tự do, và ngay cả sau khi chúng ta đã cùng nhau thảo luận, bạn vẫn tiếp tục phí phạm ngày giờ và năng lực tìm cách xuyên thấu bức màn che đậy nó để được trấn an. Nhưng tại sao bạn không thể thấy rằng tương lai luôn luôn ở trong tình trạng được tạo tác mỗi ngày từ tư tưởng hành động và quyết định của mình ?
Cơ hội lớn nhất cũng như hy vọng của người nằm trong khả năng tái tạo và tân tạo chính mình, và do đó vận mạng của ta. Tôi luôn luôn tìm cách làm bạn lưu ý tới điểm này, vì nếu bạn thực lòng quyết định phá bỏ cái kén cũ xưa, bạn phải ngưng không nghiền ngẫm hình ảnh bất toàn của mình mà bạn đã tạo nên, do sự yếu đuối, thất bại và thiếu sót trong quá khứ. Bạn – cái phàm ngã – nếu muốn từ nay có thể được hướng dẫn từ cái tâm quyền lực ngụ trong người bạn, và có thể chuyển hóa mọi lực tiêu cực vẫn còn khống chế bạn thành lực tích cực cho sức khỏe và sự tái tạo. Hiện tại là của bạn, hãy sử dụng nó. Nó là nơi mà tương lai của bạn được tượng hình.
Vậy hãy xác định không ngần ngại rằng tương lai thực sự là của bạn để tạo tác và xây dựng. Chỉ có riêng bạn, trang bị với những năng lực mang lại sức sống của Linh Hồn, là có thể tạo nên nó thành hình dạng vô cùng thanh bai hơn trước kia, thành vật mỹ lệ và giá trị. Giống như đặc tính và khả năng hiện tại của bạn là kết quả trực tiếp của những nỗ lực đã làm trong quá khứ, không phải suy ra thì nếu chọn bạn có thể nuôi dưỡng hạt giống còn tiềm ẩn trong người, để chúng có thể nở hoa trong tương lai thành quyền năng lớn lao và tốt lành hơn bạn biết sao ?
Thế thì hãy ngưng ngay từ phút này, đừng giống như biết bao kẻ đương thời với bạn khăng khăng đồng hóa mình một cách vô minh chỉ với vật chất đậm đặc, và hệ quả là hoàn toàn bị sự xáo trộn và tranh chấp chi phối, những điều tạo nên sinh hoạt bình thường của con người. Chúng sẽ luôn luôn cầm giữ người cho đến khi họ có được hiểu biết tinh thần đối với ý nghĩa của việc, và nhận ra chúng là những lực không thăng bằng trong bản tính mình. Chỉ khi ấy họ mới khám phá làm sao có thể đạt được bình an dưới thế.
Bạn đã bị chúng giam hãm trong bao kiếp qua, và trong bao nhiêu năm ở kiếp hiện tại. Nhưng nay bạn đã tới điểm mà bạn có thể giải thoát cho mình. Việc không thể thực hiện bằng một nỗ lực tột đỉnh, mà bằng hàng trăm sợi chỉ mỏng manh, do chính bạn tạo như  con nhện giăng tơ, mỗi ngày và tất cả ngày trong mọi hoàn cảnh. Đó là những sợi mà cuối cùng sẽ thành cây cầu nối liền bạn với Chân ngã bất cứ khi nào trong trí não bạn muốn băng qua nó, để tới cuối cùng bạn có thể qua đó không gặp trở ngại và bước vào trạng thái minh triết, nhiều sự sáng hơn bạn chưa hề biết.
Khi ấy và chỉ khi ấy mà thôi, bạn sẽ ý thức mục đích của kỷ luật dưới dạng đau khổ và thất chí bạn đã kinh nghiệm trong kiếp này, và cảm tạ là đã phải trải qua chúng.

 

H.K.Challoner
The Path of Healing (còn tiếp)

 

Xem trọn Con Đường Lành Bệnh trong mục Sách Dịch

leaf1leaf1egyptgeesleaf1